Cơ quan điều tra thi hành Lệnh bắt bị can để tạm giam đối với ông Nguyễn Văn Hồng. (Ảnh: congan.dongnai.gov.vn) Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Đồng Nai đã ra Quyết định khởi tố bị can, lệnh bắt bị can để tạm giam và lệnh khám xét chỗ ở đối với ông Nguyễn Văn Hồng, sinh năm 1964, Tổng Giám đốc VKSND tỉnh Đồng Nai phê chuẩn bắt tạm giam nguyên Tổng giám đốc Tổng Công ty Tín Nghĩa. 3 cựu lãnh đạo Công ty CP đầu tư Nhơn Trạch vừa bị bắt tạm giam. (Ảnh:CA) Theo đó, các bị can này bị bắt tạm giam liên quan đến mở rộng điều tra vụ án “Lợi dụng chức vụ Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Tổng Tài. Số chương: 115 chương. Truyện Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc review. Đối với những nhân vật trong Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc, lợi ích gia tộc như một chiếc thòng lọng siết chặt họ lại, giết chết đi những cảm xúc trong sáng, thuần audio cô dâu của tổng giám đốc. Đêm khuya tối thui. Cô khoác áo choàng tắm sững sờ đứng ở cửa phòng tắm. Trên giường lớn, hai thân thể trắng bóng liều chết quấn quít với nhau, phát ra âm thanh xấu hổ. Cô thật sự rất muốn khóc, bởi vì người đàn ông trên chiếc Đọc sách truyện Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc Full tác giả Đại Mạc Tuyết Lan - Ngôn tình Trung Quốc, Ngôn Tình, Ngược Zô xem đi bạn, nhiều sách hay lắm. Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc. Đêm khuya tối thui. Cô khoác áo choàng tắm sững sờ đứng ở cửa phòng tắm. Trên giường lớn, hai thân thể trắng bóng liều chết quấn quít với nhau, phát ra âm thanh xấu hổ. 7FIzm. Đánh giá từ 324 lượt Đêm khuya tối khoác áo choàng tắm sững sờ đứng ở cửa phòng giường lớn, hai thân thể trắng bóng liều chết quấn quít với nhau, phát ra âm thanh xấu thật sự rất muốn khóc, bởi vì người đàn ông trên chiếc giường kia chính là chồng mới cưới của đàn ông hình như không có phát hiện ra cô, càng dồn sức ra vào người phụ nữ dưới thân mình, khiến cho âm thanh của người phụ nữ phát ra càng thêm xấu nay là đêm tân hôn của chỉ là dựa theo yêu cầu của cha mẹ mà kết hôn với chỉ là muốn một cuộc sống yên lặng. Anh —— Lục Tử Hiên, người con trai thứ hai của tập đoàn Lục người luôn coi phụ nữ như món đồ lệ thuộc vào công tử nhà giàu, đối với anh mà nói phụ nữ chẳng là cái gì mà anh đã cưới cô đã mong muốn gia nhập vào nhà họ Lục như anh cũng rất nguyện ý cho cô một cuộc hôn nhân bất ngờ lại sâu sắc. Editor heisallĐiện thoại Đồng Lôi vẫn không gọi được, bây giờ cách lúc bọn họ nói chuyện điện thoại đã rất lâu rồi, Lạc Trường Tuấn không kịp đợi, trực tiếp gọi một chiếc taxi đến thẳng Đồng nhớ Đồng Lôi đã từng nói, gần đây cô đã dời đến Đồng gia rồi, có lẽ cô có chuyện nên đi về trong xe taxi, Lạc Trường Tuấn vẫn còn đang gọi điện thoại, vẫn không được."Tài xế làm phiền anh lái nhanh một chút!" Lạc Trường Tuấn vội vàng xế nhìn anh một cái, hình như biết anh có việc gấp, nhưng "Không được đâu, bây giờ đã là tốc độ nhanh nhất rồi, hơn nữa đang lúc tan làm, người đi đường quá nhiều, không kẹt xe là đã may rồi."Lạc Trường Tuấn biết anh làm khó tài xế, vì vậy điều chỉnh cảm xúc nói "Vậy làm phiền anh cố gắng nhanh lên một chút!""Được!"Xe còn chưa dừng hẳn, Lạc Trường Tuấn đã xuống xe thật nhanh, tại Đồng gia, lúc này đèn đuốc sáng rỡ, khi Trường Tuấn lo lắng gõ cửa Đồng gia, nhưng vẫn không nhìn thấy được bóng dáng quen thuộc."Lôi Lôi có ở nhà không?" Lúc ấy tất cả mọi người đang ở phòng khách nói chuyện phiếm, vợ chồng Đồng thị còn có An An, Lạc Trường Tuấn xuất hiện, vợ chồng Đồng thị tất nhiên rất kinh ngạc."Lạc Trường Tuấn, anh đã về rồi, vào ngồi đi!" An An biết anh, lần đó ở bãi đậu xe, cô đã nhận ra được, Lạc Trường Tuấn này thật sự rất thích Lôi Lôi, sáng sớm đã nghe Lôi Lôi nói, hôm nay anh sẽ trở về."An An, anh ta là…?" Mẹ Đồng tất nhiên rất tò mò, người đàn ông xa lạ này sao lại gọi con gái của mình thân mật như này An An mới phản ứng được, giải thích với vợ chồng Đồng thị "Bác trai bác gái, vị này là Lạc Trường Tuấn, Lôi Lôi ở Chicago năm năm cũng nhờ anh ấy chăm sóc!""Lần đầu tiên gặp mặt, liền hỏi câu này, xin bác trai bác gái bỏ qua cho. . . . . ." Trường Tuấn lễ phép chào hỏi, dù sao bọn họ đều là người nhà của Lôi Lôi."Không sao, chúng tôi còn phải cảm ơn anh. . . . . ." Mẹ Đồng vừa nghe An An nói như vậy, ấn tượng đối với Trường Tuấn lập tức tốt hơn nhiều, dù sao nếu không nhờ anh ta, con gái của mình không biết sẽ như thế nào đây?"Trường Tuấn, sao lại chỉ có một mình anh, Lôi Lôi đâu?" An An nhìn sau lưng anh một cái, Lôi Lôi không phải đi đón anh sao? Sao bọn họ nói chuyện lâu như vậy, còn chưa nhìn thấy bóng dáng của cô?Lạc Trường Tuấn ngồi trên ghế sa lon, trên mặt rõ ràng rất nóng nảy, đôi tay nắm lại thật chặt, trên trán rỉ ra đầy mồ hôi hột."Trường Tuấn?" An An cũng cảm thấy không được bình thường, hình như từ khi vào cửa anh đã có chút lo Trường Tuấn không biết nên nói sao, rối rắm thật lâu mới mở miệng "Tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì? Lôi Lôi nói tôi chờ cô ấy ở sân bay, nhưng thật lâu cũng không thấy bóng dáng của cô ấy đến, ngay cả điện thoại cũng tắt máy!" Gương mặt tuấn tú của Trường Tuấn không nén được lo lắng "Tôi cho rằng cô ấy ở đây."Mẹ Đồng vừa nghe, lập tức nóng nảy "Anh nói cái gì?""Bác gái, không có chuyện gì đâu!" An An lập tức trấn an mẹ Đồng đang kích động, chân mày hơi nhíu lại, giọng nói cũng vội vàng thêm mấy phần "Nhưng từ khi cô ấy ra cửa cho đến bây giờ vẫn chưa trở về?"Đang lúc mọi người không biết làm sao, An An giống như nghĩ tới điều gì, lập tức bấm một dãy trong phòng họp của Lục thị, mặt Lục Tử Hiên tối tăm ngồi ngay phía trước, phía dưới là các quản lý của các bộ phận bị giữ lại làm thêm giờ, tổng giám đốc vừa mới nổi giận xong, mọi người đều không dám lên tiếng, trợ lý đứng phía sau Lục Tử Hiên, đưa cho anh một phần tài liệu, mới lật hai trang "Bụp——" một tiếng khép lại, đôi mắt lập tức trở nên sắc bén."Một đám ngu xuẩn, tôi bỏ tiền ra mời các người về không phải để ăn cơm không, nếu như làm tiếp không được, tất cả các người đều đi hết cho tôi." Giận dữ gầm lên, thân thể cao lớn của Lục Tử Hiên lập tức đứng lên, trên cao nhìn xuống quét qua mỗi người đang ngồi ở người ở phía dưới thì không dám thở mạnh, thấy anh rời đi, liền thở phào một hơi thật dài."Tổng giám đốc. . . . . ."Bóng dáng cao lớn của Lục Tử Hiên đi tới, nhìn thấy thái độ lạnh lùng này, thư ký còn chưa nói hết, đã bị cửa chính ngăn cách, vốn tưởng rằng có thể tan việc về nhà, xem ra không được tới trước bàn làm việc, áo vest bị anh tức giận ném lên trên ghế sa lon, cà vạt cũng xiêu xiêu vẹo vẹo trên cổ, hai tay chống trên mặt bàn, dùng sức thở hổn hển, chợt, ánh mắt tối sầm lại, theo tiếng gầm nhẹ, tất cả mọi thứ trên bàn đều bị hất xuống thật sự sẽ phải từ bỏ cô như vậy sao? Nhưng anh rất không cam này điện thoại vang lên, Lục Tử Hiên khẽ cau mày, giọng nói có vẻ hơi lo lắng của An An bên kia truyền đến "Tử Hiên, Lôi Lôi ở chỗ của anh sao?""Sao cô ấy sẽ ở chỗ này của tôi được, không phải cô ấy ước gì được cách xa tôi một chút hay sao?" Lục Tử Hiên tự giễu mở miệng, nhưng giống như nghĩ tới điều gì "Sao vậy? Lôi Lôi đã xảy ra chuyện gì sao?""Không thấy Lôi Lôi đâu cả, nghe Trường Tuấn nói cô ấy mua đồ ở siêu thị, nhưng đến bây giờ vẫn chưa về?" An An cố ý để giọng điệu giảm xuống, nhưng trong nháy mắt Lục Tử Hiên cảm thấy hít thở không thông, thân thể liền đứng thẳng, nhanh chóng cúp điện thoại, cầm lấy áo khoác chạy ra có thể như vậy, từ khi cô đi siêu thị đến bây giờ đã lâu như vậy, coi như có mua thêm đồ cũng đã về từ sớm rồi, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện? Loại cảm giác này làm lòng của anh càng ngày càng lo màu đen chạy như bay trong đêm tối, Lục Tử Hiên không ngừng gọi điện thoại, tuy nhiên nó luôn là nhắc nhở tắt Tử Hiên cảm thấy lòng của mình đang run rẩy, ngón tay nắm chặt trên tay lái, đốt ngón tay tái nhợt nhìn thấy mà phát hoảng, trong lòng nói thầm một cái tên ——Đồng Lôi, Đồng Lôi, Đồng Lôi. . . . . ."Sẽ không có chuyện gì, không sao. . . . . ."Đột nhiên, điện thoại di động trong túi reo Tử Hiên lập tức dừng xe lại nhận điện thoại."Lôi Lôi. . . . . ." Thật ra thì anh căn bản không nhìn hiển thị cuộc gọi, chỉ là suy nghĩ đã không thể khống chế giọng nói lẳng lơ của phụ nữ truyền đến "Lục Tử Hiên tiên sinh!" Giọng nói lẳng lơ này nghe có chút quen tai "Nếu như anh muốn cứu cô gái kia, vậy ngày mai hãy chuẩn bị xong 1 tỷ đến bến tàu, chỉ một mình anh, ah, đúng rồi, nhất thiết không được báo cảnh sát, nếu không thì chuẩn bị nhặt xác của cô ta đi." Lục Tử Hiên còn chưa kịp nói chuyện, điện thoại đã bị Tử Hiên giống như sấm sét giữa trời quang, tay cầm điện thoại có chút run rẩy "Lôi Lôi. . . . . . Lôi Lôi. . . . . . Bị bắt cóc rồi!" Đồng Lôi nhất định muốn ăn đồ nướng lại không có ăn bao nhiêu, ngược lại Lục Tử Hiên cũng không phải thích ăn những thứ này thì lại ăn thật tình Lục Tử Hiên nhất định vô cùng tốt, nếu không trong xe thể thao lạnh tanh sao lại nổi lên âm nhạc, mà anh thỉnh thoảng cũng lộ ra nụ cười, Đồng Lôi nhìn anh, đến bây giờ cũng không biết anh đang vui mừng vì cái gì?Xe dừng lại trước cửa biệt thự, Lục Tử Hiên vô cùng ân cần dắt cô xuống xe."Lục Tử Hiên, anh không có phát sốt chứ?" Tính đưa tay thử dò xét trên trán anh, không có cảm nhận được nhiệt độ khác thường "Không có sốt, anh rốt cuộc muốn thế nào?" Cả người run một cái, quá kinh khủng "Thật không biết anh có gì tốt, ngay cả đứa bé cũng nghiêng về anh, thật là không công bằng. . . . . ."Anh đứng trước mặt của cô, cúi người, hơi thở ấm áp phả vào gò má trắng mịn của cô, ánh mắt rơi vào trên môi mềm mại của cô, tình hình bây giờ thật kỳ quái, cô muốn tiếp tục nói chuyện, lại bất thình lình bị anh Lôi sợ ngây người, đôi mắt to trừng lên ngạc nhiên nhìn chằm chằm Lục Tử Hiên, nụ hôn của anh rất dịu dàng, cô nhất thời có chút đứng không vững, đôi tay nhẹ nhàng vịn lên vai anh "Nhắm mắt lại!" Anh ra lệnh, trong lòng Lục Tử Hiên thầm mắng, cô gái này mở to đôi ngây thơ khiến cho anh có cảm giác tội lỗi, chỉ là hình như cô muốn hôn tiếp, điểm này khiến anh không khỏi vui Lôi ngoan ngoãn nhắm mắt lại, cô nghe lời như vậy khiến anh như được cổ vũ thêm, nhiệt liệt dây dưa cùng cô, hôn đủ rồi, Lục Tử Hiên mới buông cô ra, mà lúc này cô mới biết mình đã làm một chuyện ngu xuẩn dường nào, đầu vùi thật sâu vào lồng ngực của anh không chịu ngẩng ạ, cô lại có thể biết ngoan ngoãn mặc cho anh Tử Hiên cũng không định bỏ qua cho cô, đẩy hai người ra một chút, ngón tay tràn đầy hơi thở phái nam, nâng cằm lên nhìn vào mắt cô, miệng nhếch lên một nụ cười, ngón cái vuốt môi cô nhè nhẹ, cười đùa nói "Không ngờ em thật biết nghe lời!"Nghe anh nói như vậy, mặt Đồng Lôi lập tức đỏ lên, cũng biết anh sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể nhạo báng cô ra, lướt qua cô, sau đó đi vào bên trong biệt thự, chợt xoay người bá đạo tuyên bố "Tôi có thể phải đi khỏi một thời gian, chỉ là trong khoảng thời gian này ngàn vạn không được tiếp xúc thân mật cùng với người đàn ông khác, tôi sẽ tìm người giám sát em.". . . . . .Lầu cuối bên trong phòng họp của tập đoàn Đồng thị, quản lý và bộ phận nhân tài trụ cột của công ty đều ngồi ở đây, bởi vì bọn họ nhận được thông báo —— hôm nay tổng giám đốc muốn mở hội nghị công khí trầm mặc đã kéo dài mười lăm phút rồi, tất cả mọi người đã không còn nhẫn nại được nữa, bây giờ đã quá giờ họp rồi, tổng giám đốc sao không đến, sắc mặt mỗi người đều nặng khủng hoảng kinh tế cách đây không lâu, thiếu chút nữa Đồng thị đã phá sản, nếu không phải là Lục thị kịp thời ném số tiền lớn, có lẽ mọi người bây giờ đã mất chén cơm, Đồng thị mới vừa vặn vào quỹ đạo, lại mở hội nghị công ty, không phải là lại có biến cố gì chứ, mỗi người cũng đứng ngồi không biết là người nào phá vỡ yên tĩnh lúc này đầu tiên "Sao bây giờ Tổng giám đốc còn chưa tới vậy? Không phải là Đồng thị lại xuất hiện nguy cơ gì chứ?""Không biết, những lúc này, quán rượu của Đồng thị buôn bán tốt vô cùng, hơn nữa xu thế của cổ phiếu cũng đã quay về." Đây là quản lý phòng thị trường lên tiếng."Uh!" Mọi người âm thầm thở phào nhẹ nhõm."Vậy sẽ không phải là, bởi vì nguy cơ lúc trước, muốn chỉnh đốn lần nữa, những người này của chúng ta có thể thất nghiệp hay không?" Mọi người mới vừa buông lỏng, trong lòng lập tức căng lên, cũng giương mắt nhìn quản lý bộ phận nhân sự."Ách ——, trước mắt tôi không có nhận được bất kỳ thông báo nào." Quản lý bộ phận nhân sự xoa xoa cái trán đổ mồ hôi, ông ta quả thật không rõ người nhân tài kinh doanh này, khi nào thì bọn họ thê thảm như vậy."Các người đã muốn biết như vậy, tới hỏi tôi không phải tốt hơn sao, các người lúc nào thì nhát gan như vậy, chỉ là đứng trước một cái nguy cơ nho nhỏ, các người liền sợ đến như vậy, vậy cơ nghiệp của Đồng thị làm sao trông cậy vào các người, nhìn các người như vậy tôi thật nghi ngờ Đồng thị có phải đã xong đời rồi hay không, các người không phải là nhân tài kinh doanh sao, kỳ tài khách sạn sao? Chỉ bằng dáng vẻ đạo đức như thế của các người mà có thể kinh doanh Đồng thị thuận lợi một lần nữa, tôi thấy rất nghi ngờ!"Sau khi gào xong, trong phòng họp hoàn toàn yên từ khi Đồng thị xảy ra chuyện, Đồng Lôi vì vậy gả vào Lục thị, tâm tình Đồng Tường liền hết sức không tốt, ở trong lòng của ông vẫn luôn rất áy náy, ông cho rằng ông đã hại con gái của mình, lâu như vậy cũng không biết cô trải qua như thế nào? Không ngờ mình chỉ chậm một lát, liền nghe được bọn họ ở chỗ này thảo luận chuyện không nên có, ông sao có thể không tức giận?Sự phẫn nộ của Tổng giám đốc, khiến những người ở phía dưới có chút sợ, nhát gan đã run lẩy bẩy, có can đảm trên trán cũng đã toát ra mồ hôi lạnh, cúi đầu mặt lộ vẻ lúng Tường mắt lạnh nhìn phản ứng của bọn họ, hài lòng nhếch mép một cái, tay trái đưa lên ý bảo trợ lý Steven ở một bên nói nội dung của buổi họp này một chút, nhận được mệnh lệnh, Steven mở miệng "Lời khách sáo dư thừa tôi cũng không muốn nói nhiều, mọi người đều biết, trước đây không lâu công ty chúng ta đã trải qua một cuộc khủng hoảng, mặc dù trước mắt đã hóa giải, nhưng nguy cơ lần này cũng tỏ rõ chúng ta quản lý công ty có chỗ sơ hở, chúng tôi nghĩ rằng mọi người cũng đã phát hiện ra." Nghiêm mắt quét một vòng toàn bộ phòng hội nghị, hiển nhiên có vài người đã vô cùng khẩn trương, tiếp tục nói "Nhưng mọi người yên tâm, tổng giám đốc đã nói rõ, phương diện nhân sự sẽ không có gì thay đổi, nhưng vì tăng cường quản lý công ty, nên phải thuê một người quản lý, trực tiếp đảm nhiệm chức tổng quản lý!"Bên trong phòng họp, mọi người bắt đầu châu đầu ghé tai, đánh giá ý tứ trong lời nói của Tường nháy mắt bảo Steven, vì vậy đem tài liệu cầm trong tay phát đến trên tay mỗi người "Trên tay mỗi người là một phần tài liệu giống nhau, cô gái trong hình chính là đối tượng mà chúng ta mời lần này, Ngưng An An, cô là học viên xuất sắc tốt nghiệp ở trường đại học Harvard, rất nhiều công ty đầu tư bên ngoài tranh nhau tuyển dụng nhân tài, có kinh nghiệm làm việc vô cùng phong phú, tôi muốn cô ấy gia nhập, nhất định sẽ làm cho Đồng thị chúng ta càng phát triển hơn."Dưới sự vây chặt của mọi người, Đồng Tường nét mặt cương nghị đi tới phòng làm việc của tổng giám đốc, vừa đi vẫn không quên phân phó Steven "Liên lạc với Ngưng tiểu thư xem khi nào sẽ tới thành phố A?"Phía sau bước chân đi theo không khỏi chậm lại, không thể tưởng tượng nổi nhìn trộm mặt nhau, lần này tổng giám đốc rất coi trọng vị Ngưng tiểu thư này? Editor heisallLục Tử Hiên chạy thẳng một đường như bay tới công ty, rồi chạy thẳng về phía phòng tài có bất kỳ báo trước nào liền đẩy cửa phòng làm việc của giám đốc tài vụ ra."Tổng giám đốc ——!" Giám đốc tài vụ tất nhiên không thể ngờ rằng tổng giám đốc lại xuất hiện ở đây vào lúc này, trong lúc nhất thời liền ngẩn người tại đó không phản ứng kịp."Hiện tại tôi cần gấp một tỷ, lập tức chuẩn bị tiền mặt cho tôi!" Lục Tử Hiên từ trên cao nhìn xuống dặn dò, anh vẫn đang suy đoán xem là người nào, chỉ cảm thấy giọng nói của cô gái kia rất quen, nhưng trong lúc nhất thời vẫn chưa nghĩ ra được, cô ta hẹn mình gặp mặt ở bến tàu cũ, thứ nhất là sợ anh mang cảnh sát tới, thứ hai là vì muốn chạy trốn, kho hàng cũ có một nữa là ở trên nước, đến lúc đó chỉ cần cầm tiền, rồi chạy trốn theo đường thủy rất dễ mà bây giờ điều cần quan tâm nhất chính là an toàn của Lôi Lôi."Một tỷ? Tiền mặt?" Giám đốc tài vụ lập tức đứng lên, tất nhiên rất kinh ngạc, một tỷ đối với Lục thị bọn họ mà nói chỉ là chút tiền nhỏ, nhưng một tỷ tiền mặt có thể hơi nhiều một chút, mua cái gì mà cần nhiều tiền mặt như vậy, hơn nữa tổng giám đốc từ trước đến giờ không phải vẫn luôn dùng thẻ tín dụng sao? Vào lúc này. . . . . ."Lời của tôi nói, anh không nghe thấy sao? Còn không mau đi nhanh, bây giờ tôi muốn có liền." Bây giờ Lục Tử Hiên đã phiền não không chịu nổi, nhìn anh ta còn đang ngẩn người tại đó, đã sớm không nhịn được liền rống lên, mặc dù tính tình của anh cũng luôn không tốt cho lắm, nhưng ít nhất sẽ không giống như người điên, xem ra chỉ cần gặp phải chuyện của Đồng Lôi, anh có đang tỉnh táo cũng đều hóa thành số không."Dạ dạ dạ. . . . . . Tôi sẽ đi ngay bây giờ!" Giám đốc tài vụ lập tức chạy ra ngoài dặn Tử Hiên đi ra khỏi phòng tài vụ, xoa mi tâm, gương mặt mệt mỏi, cách thời gian giao dịch càng ngày càng gần, lần này có phải mình lại gián tiếp làm hại cô ấy hay không?Tốc độ của giám đốc tài vụ rất nhanh, chỉ chốc lát sau đã đặt hai thùng tiền trước mặt Lục Tử Lôi xin em đừng xảy ra chuyện gì. . . . . .!Trong góc của kho hàng, một bóng dáng nhỏ nhắn co rúc ở nơi đó, miếng vải nhét vào trong miệng không cách nào nói chuyện, chỉ có thể phát ra âm thanh "Ô ô!".Cách đó không xa, trên tay hai người đàn ông đều cầm điếu thuốc, chậm rãi hút, hơn nữa thỉnh thoảng lại nhìn sang bên này, Đồng Lôi bật cười, cô đã bị trói thành ra như vậy rồi, chẳng lẽ còn sợ cô cô cười, hai người đàn ông này liếc nhau một cái, một người đàn ông trong đó mở miệng "Đại Ngưu, đầu óc cô gái này không phải có vấn đề chứ, bị người ta bắt cóc còn cười được?"Cái người được gọi là Đại Ngưu chợt hớp một ngụm rượu "Con bà nó, ai biết, đoán chừng là sợ quá nên choáng váng.""Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng cũng hơi nghi ngờ, cô gái này thật sự trị giá một tỷ sao?" Người đàn ông nói chuyện lúc nãy mở miệng lần nữa "Nếu đến lúc đó không thu được tiền, vậy chẳng phải chúng ta vất vả vô ích rồi sao?"Đại Ngưu đang uống rượu chợt dừng tay lại, đứng lên đi về phía Đồng Lôi, sau đó ngồi xổm xuống nhìn cô xấu xa, chậm rãi mở miệng "An Tử, cậu nói không sai, tôi cũng rất nghi ngờ cô gái này thật sự có giá như vậy hay không, nếu không lấy được tiền chúng ta thật sự đã vất vả vô ích rồi, nếu vậy thì chúng ta cũng không thể để cho cô ta được thoải mái." Nói xong trong mắt lóe ra một tia bỉ Tử suy nghĩ một chút, nhăn đầu lông mày, sau đó gằng từng tiếng hỏi "Vậy phải làm sao?""Mấy ngày nay, ông đây đã nhịn đến hỏng rồi, cái người phụ nữ Kim Tư Hàm đó, nói gì mà vì kế hoạch, không thể để lộ tung tích, hiện tại có điều kiện tốt như vậy, sao tôi lại bỏ qua cho được!" Bỗng nhiên trên mặt Đại Ngưu xuất hiện vẻ ác độc khát máu."Ô ô!" Đồng Lôi sợ hãi trợn to hai mắt, thân thể không tự chủ co lại lui về phía sau, đáng tiếc phía sau lại là chân tường, cô biết nhất định hai người này không có ý gì tốt!"Đừng sợ!" Ngón tay người đàn ông lướt qua gương mặt của Đồng Lôi, cười tà ác "Yên tâm, tôi sẽ rất dịu dàng!""Ô ô!" Trong lòng Đồng Lôi đang rất sợ, nhận ra được nguy hiểm sắp tới, tay cố gắng thoát khỏi dây trói sau lưng, nhưng dây thừng to và buộc chặt như vậy làm sao cô giãy giụa là có thể cởi ra được, khắp khuôn mặt đầy mồ hôi, toàn bộ mái tóc đều ướt hết."Người đẹp, vì muốn bắt được cô mà hai anh em chúng tôi đã thật lâu không đụng vào phụ nữ rồi, thân thể đã sớm đói khát rồi. . . . . ." Đại Ngưu từ từ mở miệng, đôi tay tà ác đưa về phía ngực của Tử hiểu ý đi tới, trên mặt mang theo nụ cười dâm đảng."A, tránh ra, tránh ra. . . . . ." Trong lúc giãy dụa, miếng vải cột quanh miệng bị rớt ra, tất cả mọi người đều sững sờ, Đồng Lôi phản ứng đầu tiên, lập tức hắng giọng kêu lên "Các người đều là cầm thú, các người sẽ chết không được tử tế!"Nhìn anh ta đi tới từng bước một, chân đạp xuống đất, di chuyển về phía bên cạnh."Chết sao? Ha ha. . . . . ." Đại Ngưu khinh thường cười to "Vậy ông đây chết cũng muốn chết cho thoải mái." Nói xong liền nhào tới."A ——" Chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết, Đại Ngưu lấy tay che phần hông, sắc mặt đỏ bừng, mồ hôi lạnh chảy ròng, thì ra là Đồng Lôi không cẩn thận đá phải gốc rễ của anh ta."Đồ đàn bà thối, rượu mời không uống muốn uống phạt rượu, dám đá ông sao?" Ánh mắt Đại Ngưu hung hãn, tiến lên một bước, vung tay lên, trên gò má trắng nõn của Đồng Lôi lập tức hiện lên dấu tay, khóe miệng chảy ra một dòng máu đỏ "Bây giờ ông đây sẽ cho cô sống không bằng chết!" Thân thể to lớn lập tức đè lên."Tránh ra, anh tránh ra. . . . . ." Áo khoác đã bị kéo xuống, nhìn thấy quần áo của mình không đủ che người, tay chân Đồng Lôi liều mạng đấm đá, nhưng không dùng được."Chát ——"Gương mặt Đồng Lôi đau rát, đôi mắt nhìn chằm chằm vào anh ta, nếu như ánh mắt có thể giết người, không biết vị Đại Ngưu này đã chết bao nhiêu lần rồi."Cô gái, có can đảm, lại dám nhìn chằm chằm tôi...nhưng tôi thích, ha ha!" Soạt một tiếng xé rách mảnh vải trước ngực cô, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn, thế nhưng anh ta lại nhìn cô giống như xem một tác phẩm nghệ thuật "Thật đúng như suy đoán, nhìn ngực này, eo này. . . . . ." Nói xong bàn tay đã chạy khắp người cô."Cút ngay. . . . . . !" Đồng Lôi chỉ cảm thấy rất nhục nhã, nước mắt ào ạt chảy xuống, có lẽ hôm nay cô sẽ phải chết ở nơi này, chỉ là không biết Lục Tử Hiên ngốc nghếch kia, có thật sự ngu ngốc chạy tới cứu mình hay không? Mùa hè nóng bức, không hề có nổi một cơn gió lạnh, cho dù là vào buổi tối cũng khiến cho mọi người không thở nổi làm cho lòng người buồn phiền tinh thần nóng nảy. Tại một biệt thự ở ngoại thành có một vị phu nhân xinh đẹp cau mày ngồi ở trên ghế sa lon đang đọc mẫu tin kinh tế về Tập đoàn Lục Thị có ý định thu mua Tập đoàn khách sạn Quốc tế Đồng Thị. Mẹ! tiếng gọi khiến bà quay trở lại với thực tại thì ra là cô công chúa nhà họ Đồng, Đồng Lôi. Cả hai đang chờ đợi Đồng Tường trở về sau cuộc gặp gỡ đàm phán cùng tập đoàn Lục Thị. Kết quả thật khiến người khác ngỡ ngàng khi không thu mua mà còn đầu tư cho Đồng Thị phát triển với điều kiện Đồng Lôi phải lấy con trai thứ hai của họ Lục Tử Hiên. Dù đây được xem là một tin sét đánh đối với cô nhưng từ nhỏ đã quen được sự sắp xếp của cha mẹ nên cô cũng không phản kháng gì, nguyện ý làm theo lời cha mẹ chỉ cần có thể cứu được tâm huyết của cha mình bản thân cô có chịu khổ một chút cũng không sao. Quả thật Đồng Lôi là đứa con hiểu Tử Hiên vừa trở về nước đã có các cô gái vay quanh khiến anh không đêm nào được nghỉ ngơi, nhận được tin báo sẽ phải lấy Đồng Lôi anh cũng chỉ cười nhạt và đồng ý vì đối với anh phụ nữ như món đồ lệ thuộc vào công tử nhà giàu, đối với anh mà nói phụ nữ chẳng là cái gì tân hôn anh vô cùng mạnh bạo với cô ra sức tra tấn hành hạ cô bằng những cuộc yêu điên dại của anh. Bị sự tủi nhục nhiều từ khi bước vào làm dâu nhà họ Lục nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng cho đến một ngày người anh trai xuất hiện, Lục Minh Hạo dù biết cô là vợ của em mình nhưng anh ta nhiều lần tấn công mong muốn được cùng cô là một cặp với tình yêu thật sự. Có lẽ sự xuất hiện của người anh trai đã khiến cho Tử Hiên phát hiện ra mình đã yêu em mất rồi. Làm sao để giành lại được em từ tay anh trai mình đây, khi anh trong mắt cô là xấu xa không chút động tình. Đánh giá từ 359 lượt Cô Dâu Nhỏ Bị Gạt Cưới Của Tổng Giám Đốc là truyện ngôn tình mang nhiều tình khúc khai thác sâu về những đời sống sau hôn nhân, sau khi bị gạt cưới, cô bị chính người chồng mình hành hạ, với bào thai còn trong bụng, hắn nghi ngờ và kiên quyết muốn xét nghiệm để điều tra rõ ràng. Thân phận cô nhỏ bé, nay lại càng bị hắn áp đặt, chẳng còn gì đau đớn hơn là dùng bạo lực để yêu thương.*** "Đoan Mộc Mộc, bào thai trong bụng cô là của ai?" Ngày nào đó, hắn cầm kết quả kiểm tra thai của cô, gào thét như cười xinh đẹp quyến rũ, "Trên cõi đời này, đàn ông không phải chỉ có một mình anh. . . . . ."Khoảnh khắc đó, sự ganh ghét như thuốc súng bùng lên thiêu đốt tâm can Lãnh An Thần . . . . . .Giữa màn đêm đen như mực, hắn không đếm xỉa đến việc cô nghi ngờ có thai, cưỡng chế cô nằm xuống phía dưới, cuối cùng máu tươi nhuộm đỏ drap giường trắng như tuyết.****Di chúc về tài sản hơn một nghìn tỷ được công bố, nội dung lại là chỉ khi Đoan Mộc Mộc và người chồng họ Lãnh cùng sinh em bé mới có tư cách thừa đó cô bị đưa ra nơi đầu sóng ngọn gió, đối mặt với những âm mưu tính toán, tình ý giả tạo, Đoan Mộc Mộc trải qua những tháng ngày không yên ám, hắn buộc cô "Bà xã, sinh cho anh một đứa con!"Cô cười, "Được! Nhưng tôi có một điều kiện. . . . . . Ký tên ly hôn!"Khoảnh khắc đó, lòng hắn chấn động đau đớn!Thì ra là,Có vài người, một khi đã gặp mặt, thì nhớ đến vạn năm;Có chút động lòng, một khi đã bắt đầu, thì gương vỡ khó lành.*** Truyện đem lại cho bạn đọc những nhìn nhận thực tế về tình yêu và cuộc sống của người con gái, nỗi uất ức mà cô phải chịu đựng và những tình khúc vượt lên số phần đầy ngoạn mục. Mặt khác, truyện Thục Nữ Dễ Cầu và Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc cũng là những tựa truyện hay mà bạn đọc có thể chiêm nghiệm.

cô dâu của tổng giám đốc